CÁI GÌ XUẤT PHÁT TỪ TRÁI TIM SẼ CHẠM ĐẾN TRÁI TIM

Chúng tôi, những con ong từ mọi miền tổ Quốc:

Quảng Bình, Đà Nẵng, Nghệ An, Hà Tĩnh cho tới Thái Nguyên, Lào Cai Yên Bái…. cùng nhau vượt hàng trăm, hàng nghìn cây số về quy tụ lại Thủ đô yêu dấu để gắn kết yêu thương, chia sẻ ngọt bùi.

Chưa 1 lần gặp mặt, nhưng thứ mà chúng tôi chào nhau không phải là những lời chào, những cái bắt tay xã giao như mọi người vẫn làm. Lần đầu gặp mặt nhưng chỉ cần nhìn thấy màu áo tím, chúng tôi ôm trầm lấy nhau thật chặt với nụ cười hạnh phúc mà chẳng muốn buông.

Chúng tôi chia cho nhau cùng thưởng thức những đặc sản mỗi vùng miền: từ món bánh gai Anh Sơn cho đến bánh bột lọc Quảng Trị, bánh khúc Hà Nội cho tới Mận, Vải Bắc Giang, rồi cà chua bi, dâu Tây Đà Lạt cho tới thịt sấy Yên Bái….nhiều nhiều vô kể.

Mạng xã hội ảo nhưng tình cảm Nhà ong dành cho nhau không hề ảo. 2 ngày bên nhau, chúng tôi cùng học tập, cùng chia sẻ cho nhau những gì tuyệt vời nhất để cùng nhau phát triển. Cùng nhau đi ăn, đi hát, cùng nhau ngồi nghe Ong Chúa kể về câu chuyện khởi nghiệp của chính mình từ 2 bàn tay trắng với những NÔNG SẢN Ế. 1h sáng, 2h sáng chúng tôi vẫn ngồi bên nhau mà chẳng biết mệt mỏi.

Nhưng cuộc hội ngộ nào cũng đến lúc phải chia li.

Lòng Bùi ngùi biết bao cảm xúc, vừa nghe thầy nói buộc học kết thúc, tất cả chúng tôi chẳng ai bảo ai nhưng đều quay sang ôm chặt lấy người bên cạnh…….

Và rồi những giọt nước mắt đã rơi, những giọt nước mắt ngậm ngùi tiếc nuối khi sắp phải chia xa những người thân trong gia đình mình. Chúng tôi ra về lòng đầy tiếc nuối nhưng năng lượng và sự quyết tâm thì căng tràn nhựa sống.

Cảm ơn ong chúa Trần Mao, cảm ơn thầy Hán Quang Dự đã đem yêu thương và truyền lửa cho những chú ong thợ thêm sức mạnh để sớm đạt mục tiêu của chính mình.

Nhà Ong Yêu Thương, tôi yêu tất cả mọi người.

CÁI GÌ XUẤT PHÁT TỪ TRÁI TIM SẼ CHẠM ĐẾN TRÁI TIM

Tôi đã thấm nhuần điều ấy qua 2 ngày offline bên Nhà ong thương yêu. Vâng, chỉ có nhà là nơi ta cảm thấy bình yên nhất, hạnh phúc nhất. Và Nhà Ong Trần Mao chính là ngôi nhà thứ 2 mà tôi đang có.

Nhưng cuộc hội ngộ nào cũng đến lúc phải chia li.

Lòng Bùi ngùi biết bao cảm xúc, vừa nghe thầy nói buộc học kết thúc, tất cả chúng tôi chẳng ai bảo ai nhưng đều quay sang ôm chặt lấy người bên cạnh…….

Và rồi những giọt nước mắt đã rơi, những giọt nước mắt ngậm ngùi tiếc nuối khi sắp phải chia xa những người thân trong gia đình mình. Chúng tôi ra về lòng đầy tiếc nuối nhưng năng lượng và sự quyết tâm thì căng tràn nhựa sống.

Cảm ơn ong chúa Trần Mao, cảm ơn thầy Hán Quang Dự đã đem yêu thương và truyền lửa cho những chú ong thợ thêm sức mạnh để sớm đạt mục tiêu của chính mình.

Nhà Ong Yêu Thương, tôi yêu tất cả mọi người.

CÁI GÌ XUẤT PHÁT TỪ TRÁI TIM SẼ CHẠM ĐẾN TRÁI TIM

Tôi đã thấm nhuần điều ấy qua 2 ngày offline bên Nhà ong thương yêu. Vâng, chỉ có nhà là nơi ta cảm thấy bình yên nhất, hạnh phúc nhất. Và Nhà Ong Trần Mao chính là ngôi nhà thứ 2 mà tôi đang có.

Nhưng cuộc hội ngộ nào cũng đến lúc phải chia li.

Lòng Bùi ngùi biết bao cảm xúc, vừa nghe thầy nói buộc học kết thúc, tất cả chúng tôi chẳng ai bảo ai nhưng đều quay sang ôm chặt lấy người bên cạnh…….

Và rồi những giọt nước mắt đã rơi, những giọt nước mắt ngậm ngùi tiếc nuối khi sắp phải chia xa những người thân trong gia đình mình. Chúng tôi ra về lòng đầy tiếc nuối nhưng năng lượng và sự quyết tâm thì căng tràn nhựa sống.

Cảm ơn ong chúa Trần Mao, cảm ơn thầy Hán Quang Dự đã đem yêu thương và truyền lửa cho những chú ong thợ thêm sức mạnh để sớm đạt mục tiêu của chính mình.

Nhà Ong Yêu Thương, tôi yêu tất cả mọi người.

Chúng tôi, những con ong từ mọi miền tổ Quốc:

Quảng Bình, Đà Nẵng, Nghệ An, Hà Tĩnh cho tới Thái Nguyên, Lào Cai Yên Bái…. cùng nhau vượt hàng trăm, hàng nghìn cây số về quy tụ lại Thủ đô yêu dấu để gắn kết yêu thương, chia sẻ ngọt bùi.

Chưa 1 lần gặp mặt, nhưng thứ mà chúng tôi chào nhau không phải là những lời chào, những cái bắt tay xã giao như mọi người vẫn làm. Lần đầu gặp mặt nhưng chỉ cần nhìn thấy màu áo tím, chúng tôi ôm trầm lấy nhau thật chặt với nụ cười hạnh phúc mà chẳng muốn buông.

Chúng tôi chia cho nhau cùng thưởng thức những đặc sản mỗi vùng miền: từ món bánh gai Anh Sơn cho đến bánh bột lọc Quảng Trị, bánh khúc Hà Nội cho tới Mận, Vải Bắc Giang, rồi cà chua bi, dâu Tây Đà Lạt cho tới thịt sấy Yên Bái….nhiều nhiều vô kể.

Mạng xã hội ảo nhưng tình cảm Nhà ong dành cho nhau không hề ảo. 2 ngày bên nhau, chúng tôi cùng học tập, cùng chia sẻ cho nhau những gì tuyệt vời nhất để cùng nhau phát triển. Cùng nhau đi ăn, đi hát, cùng nhau ngồi nghe Ong Chúa kể về câu chuyện khởi nghiệp của chính mình từ 2 bàn tay trắng với những NÔNG SẢN Ế. 1h sáng, 2h sáng chúng tôi vẫn ngồi bên nhau mà chẳng biết mệt mỏi.

Chúng tôi, những con ong từ mọi miền tổ Quốc:

Quảng Bình, Đà Nẵng, Nghệ An, Hà Tĩnh cho tới Thái Nguyên, Lào Cai Yên Bái…. cùng nhau vượt hàng trăm, hàng nghìn cây số về quy tụ lại Thủ đô yêu dấu để gắn kết yêu thương, chia sẻ ngọt bùi.

Chưa 1 lần gặp mặt, nhưng thứ mà chúng tôi chào nhau không phải là những lời chào, những cái bắt tay xã giao như mọi người vẫn làm. Lần đầu gặp mặt nhưng chỉ cần nhìn thấy màu áo tím, chúng tôi ôm trầm lấy nhau thật chặt với nụ cười hạnh phúc mà chẳng muốn buông.

Chúng tôi chia cho nhau cùng thưởng thức những đặc sản mỗi vùng miền: từ món bánh gai Anh Sơn cho đến bánh bột lọc Quảng Trị, bánh khúc Hà Nội cho tới Mận, Vải Bắc Giang, rồi cà chua bi, dâu Tây Đà Lạt cho tới thịt sấy Yên Bái….nhiều nhiều vô kể.

Mạng xã hội ảo nhưng tình cảm Nhà ong dành cho nhau không hề ảo. 2 ngày bên nhau, chúng tôi cùng học tập, cùng chia sẻ cho nhau những gì tuyệt vời nhất để cùng nhau phát triển. Cùng nhau đi ăn, đi hát, cùng nhau ngồi nghe Ong Chúa kể về câu chuyện khởi nghiệp của chính mình từ 2 bàn tay trắng với những NÔNG SẢN Ế. 1h sáng, 2h sáng chúng tôi vẫn ngồi bên nhau mà chẳng biết mệt mỏi.